Ngọn lửa hồng đốt cháy đời trai trẻ
Nghiệp nghề bếp giết trọn thời gian riêng
Chuyện tình duyên đâu có thời gian nói
Bỏ trong tim gói trọn một cuộc tình
Biển trời mênh mông, xanh bát ngát
Nỗi lòng này ai thấu hiểu cho tôi
Trai nghề bếp vất vả lắm mồ hôi
Vì đam mê, tương lai tôi cố gắng
Làm người tình thuỷ chung trọn một đời!
Không biết từ bao giờ, niềm đam mê lại cháy rạo rực trong tôi. Tôi không nghỉ mình sẻ trở thành một Đầu bếp cho một nhà hàng, khách sạn hay một quán nhậu nào đó!
Năm 2010 lúc tôi học lớp 10, cũng là năm đánh dấu mốc của cuộc đời tôi với nghề. Vì gia cảnh của nhà tôi không có điều kiện, nên tôi đi làm kiếm thêm thu nhập trong mấy tháng nghỉ hè. Và rồi cơ duyên đã đến vơi tôi. Tôi được nhận vào làm một khách sạn tư nhân, ở đó có cả nhà ăn. Hàng ngày chúng tôi vừa làm phòng vừa chạy bàn. Một hôm khách đông bỗng dưng anh Đầu bếp gọi tôi vào phụ giúp cho anh mấy việc vặt. Khi vào bếp tôi có cảm giác như thân quen, tôi thấy đôi tay anh ấy thoăn thoát, nhanh nhẹn, cắt thái nhanh như chớp. Trong chảo thì bừng bừng ngọn lửa, làm tôi đứng ngơ ngẩn mãi mê nhìn, anh mới quay sang nói: “Mày điên à, tao kêu mày vào phụ tao chứ kêu mày vào đứng nhìn tao à?”. Tôi hoảng hốt và quay sang bắt đầu công việc. Sau hôm ấy tôi nuôi một ước mơ trở thành người Đầu bếp.
Với tâm huyết xuất phát từ niêm đam mê, tôi thả hồn vào trong từng món ăn. Tôi muốn tạo ra món ăn có giá trị cảm quan cao, mang hương vị đặc trưng, hay nói cách khác là độc quyền. Sau một thời gian đi làm và học hỏi, tôi nảy sinh một ý định táo bạo là tích góp kinh nghiệm, tiền bạc và vốn nghề để tạo dựng một cửa hàng nhỏ. Tôi quyết định đi đến 4 thành phố nổi tiếng về ẩm thực, đó là thành phố Vinh, Huế, Hà Nội, Sài Gòn. Hiện tại, thì tôi đã đi đến hai thành phố là Vinh và Hà Nội. Bây giờ tôi đang làm việc tại một quán ăn ở một con hẽm nhỏ giữ lòng Hà Nội. Tôi muốn tìm hiểu nền văn hoá ẩm thực của ba vùng miền Bắc – Trung – Nam để đúc kết kinh nghiệm, điều quan trọng là tôi muốn biết khẩu vị của từng vùng miền. Từ đó tôi có thể phục vụ được tất cả các thực khách trên mọi miền Tổ quốc. Trong quá trình trãi nghiệm tôi đúc rút được những kinh nghiêm sau, giờ tôi muốn được chia sẻ với các bạn ngay sau đây.
Dù bạn có làm việc hay công tác ở đâu, thì hãy nhớ cho rằng:
– Công việc không nuôi người nhàn hạ, tập thể không nuôi những kẻ lười biếng.
– Làm việc không có nơi nào thuận lợi cả, ức chế, bực dọc là chuyện bình thường.
– Không kiếm được tiền thì kiếm được kiến thức.
– Không kiếm được kiến thức thì kiếm được kinh nghiệm.
– Không kiếm được kinh nghiệm thì kiếm được trải nghiệm.
– Khi bản thân kiếm được những thứ đó rồi, không sợ không kiếm được tiền.
Chỉ khi thay đổi thái độ của bản thân ta mới có thể thay đổi được chổ đứng của mình trong xã hội. Chỉ khi thay đổi thái độ làm việc ta mới có vị trí cao trong nghề nghiệp!
Nguyên nhân dẫn đến những thất bại chỉ có một, đó chính là trong những năm tháng mà đáng ra ta phải phấn đấu, nên làm việc chăm chỉ, thì ta lại nghỉ quá nhiều, nhưng lại làm quá ít. Vậy các bạn hãy để tư tưởng được thoải mái, tâm thân tịnh thì lúc đấy bạn mới tạo ra một sản phẩm tuyệt vời.
Bản thân tôi coi ngọn lửa hồng là niềm cháy bỗng đam mê, lấy môi chảo, dao kéo làm người bạn thuỷ chung son sắc, lấy sự trau dồi, sáng tạo, kinh nghiệm để đưa món ăn lên một đỉnh cao của nghệ thuật. Đấy chính là tiền đề, là cái căn cơ bản để tôi phát triển tay nghề tới đỉnh cao của sự thăng hoa.
Hy vọng những tâm sự về nghề trong bài viết này sẻ giúp ích nhiều người. Cám ơn tất cả các bạn đã đọc những tâm sự của tôi nhé!
LTS: Chúng tôi xin giới thiệu bài dự thi của tác giả Trần Hữu Bình – Gửi tới cuộc thi viết Ngành Nhà hàng Khách sạn – Thử thách và Vinh quang do Chefjob.vn tổ chức!