Duyên Nợ

Duyên Nợ

Cũng như bao người khác, tôi đỗ tốt nghiệp và chuẩn bị hành trang cho mình để bước vào môi trường mới – môi trường Đại học. Bước sang tuổi 19 với bao ước mơ và hoài bão. Tôi đã chọn được cho mình một ngôi trường mà tôi yêu thích từ nhỏ: Trường sân khấu điện ảnh. Vốn dĩ tôi chọn ngôi trường đó vì tôi cảm thấy mình có khả năng để học ở đó. Nhưng có lẽ tôi không có duyên với nó. Tôi vấp phải sự ngăn cản của gia đình. Mẹ tôi kêu tôi phải học ngành nào đó mà liên quan đến Resort (vì ba tôi đang làm ở một Resort lớn, sẽ đảm bảo việc làm cho tôi sau khi ra trường).

Mẹ bảo: “Con ơi, thời thế bây giờ nghề chọn mình chứ mình không chọn nghề” – câu nói tôi vẫn được nghe hằng ngày, cho tới khi tôi gật đầu đồng ý học ngành QUẢN TRỊ KHÁCH SẠN tại trường Đại học gần nhà – Trường Đại học Phan Thiết.

Năm đầu tiên tôi bước vào trường với một tâm thế chán nản vì tôi đâu có thích cái ngành này. Có lẽ tôi là người kỹ tính và hơi cầu toàn nên tôi luôn có những suy nghĩ rằng: “Phải học cho đáng đồng tiền mà ba mẹ đã lo cho tôi”. Cũng một phần vì bạn bè cùng trang lứa ở trong xóm đều đã nghỉ học khi học hết lớp 12 nên tôi càng phải chứng minh cho họ thấy tôi là một sinh viên được đào tạo chính quy.

Trải qua khoảng hơn một tháng học tập thì tôi bắt đầu cảm thấy hào hứng và quyết tâm hơn về việc học, không phải vì học phí hay muốn chứng tỏ điều gì đó nhưng có lẽ tôi đã “Yêu” mất rồi.
Tôi yêu những gì liên quan đến nhà hàng khách sạn, tôi yêu những lúc đi thực tế, giao lưu, học hỏi,… ở những Resort.

Người ta nói: “Gặp nhau là cái duyên, còn mãi mãi với nhau là cái nợ”. Có lần tôi được cô giáo hỏi rằng: “Tại sao bạn lại chọn ngành Quản trị khách sạn?”. Tôi trả lời rằng “Thưa cô, em và ngành Nhà hàng Khách sạn có duyên nợ với nhau”.

duyen no

Sau một năm học tập, bây giờ tôi là cô sinh viên năm 2 của khoa Du lịch ngành Quản trị khách sạn. Tình yêu và niềm đam mê tôi dành hết cho ngành mà có lần tôi đã từng không thích. Người ta nói quãng thời gian làm sinh viên là khoảng thời gian giúp con người ta trưởng thành và xác định tương lai. Chính vì thế, một khoảng lớn trong tim tôi là để dành cho cái ”duyên nợ”.

Tuy chỉ mới là sinh viên nhưng khát khao ra hành nghề và trải nghiệm với nghề trong tôi luôn bừng cháy. Tôi nhớ có lần tôi cùng với nhỏ bạn liều thân đi Nha Trang một mình một phần vì công việc và cũng chỉ vì muốn tận mắt xem một even mà có sự tổ chức chuyên nghiệp ( từ chỗ tôi đi đến đó khoảng 250 km).

Có lẽ mục đích ban đầu tôi đến với ngành Khách Sạn hơi éo le nhưng chính cái éo le đó đã đưa tôi gắn bó cả tuổi xuân và tương lai của mình với “”. Cuộc sống còn dài, vô vàn điều tươi đẹp phía trước. Nhưng cái tươi đẹp đó có đem lại cho ta nguồn cảm xúc hay không thì chính chúng ta quyết định điều đó. Và tôi đã chọn Quản Trị Khách Sạn.

QUẢN TRỊ KHÁCH SẠN! I LOVE YOU !


 LTS: Chúng tôi xin giới thiệu bài dự thi của tác giả Lê Uyên Vi – Gửi tới cuộc thi viết Ngành Nhà hàng Khách sạn –  Thử thách và Vinh quang do Chefjob.vn tổ chức!

Bài Viết Liên Quan